Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2011

Hành trình lên đỉnh Langbiang

Hành trình lên đỉnh Langbiang

Lẽ ra trong chuyến đi này chúng tôi sẽ băng qua nhiều tỉnh thành, từ Banmêthuột qua Nha Trang, Phan Rang, Phan Thiết, Đồng Nai, Vũng Tàu rồi ngược mới ngược về Madagui, qua đèo Bảo Lộc để đến Langbian hùng vĩ, Đà Lạt mộng mơ. Nhưng trên đường đi, nơi nào cũng đẹp, nơi nào cũng hấp dẫn, nơi nào cũng muốn dừng chân mà thời gian thì có hạn, vì thế hành trình lên đỉnh Langbiang phải đi đường tắt, ngắn hơn so với dự định.

Sáng thứ 5, ngày 11.8.2011, chúng tôi khởi hành từ Banmêthuột trên chiếc xe Ford – Everest của Huấn. Hành trang lên đường là một bầu rượu và mấy bộ quần áo thường dùng. Xe chạy ngang Chủng viện Lê Bảo Tịnh (bây giờ là Trường chính trị), gợi nhớ thời anh em cùng chung mái trường, kỷ niệm ngày loạn lạc, ngày ly tán mỗi người một phương, kỷ niệm những ngày lao động XHCN, đói khát… Sực nhớ từ sáng đến giờ chưa ai có gì bỏ bụng!? Xe dừng tại chợ Km52. Công đi mua thực phẩm, nước uống… dự trữ cho chuyến lữ hành. Anh em tranh thủ điểm tâm ổ bánh mì cho chắc dạ.

Xe tiếp tục lăn bánh. Trên xe, mỗi người (trừ tài xế) làm thêm một cút rượu cho… đủ lễ bộ. Rượu vào lời ra, bao nhiêu câu chuyện hay từ ta đến Úc thi nhau kể. (Bác Điệp đã ghi chép cẩn thận, sẽ kể lại sau).

Nhờ những câu chuyện mà đoạn đường dường như ngắn lại. 12 giờ trưa, xe vào đến cửa ngõ thành Nha Trang, vượt qua cầu Xóm Bóng đến nhà hàng Nhã Trang. Nhà hàng rộng rãi, khang trang, thoáng mát, có các cô phục vụ nho nhỏ, xinh xinh, dễ mến. Cơm ở đây có mùi biển, khác cơm ở Banmê.

Ăn uống xong, chúng tôi quay trở lại giáo xứ Ba Làng để hỏi thăm nhà anh Linh Ba Làng. Nhà thờ, nhà xứ rộng mênh mông, sạch đẹp, ngăn nắp, thế mà không một bóng người. Chúng tôi vòng ra cả phía hội trường, nhà sinh thái (nhà wc ở đây gọi là nhà sinh thái)… cũng chẳng thấy ai. Gọi điện sang mãi tận bên Úc cho Linh Ba Làng: “Chúng tớ đang ở nhà thờ Ba Làng, muốn đến nhà Linh Ba Làng tại Việt Nam, cái nơi chôn nhau cắt rốn của hắn, xem hồi nhỏ hắn sống ở đó ra sao? Được không?”

Chắc hẳn Linh Ba Làng ngạc nhiên lắm! Chỉ 3 phút sau, có một người giống Linh Ba Làng y đúc xuất hiện. Anh ta giới thiệu tên Bài, anh ruột Linh Ba Làng, mời cha Phương và cả nhóm về nhà. Anh Bài đã có lần sang Úc, đã từng đi câu với cha Phương nên hai người gặp nhau mừng rỡ, thân thiết lắm! Nhà anh trước đây sát biển nhưng do Nhà nước lấn biển xây dựng đường sá, khu nghỉ mát nên bây giờ từ nhà anh ra biển phải đi vòng.

Hai vợ chồng anh Bài hiền lành, vui vẻ và hiếu khách. Sau khi tiếp đãi chúng tôi bằng đủ loại trái cây đặc sản Nha Trang, anh Bài dẫn chúng tôi đi tắm biển. Biển thật đẹp sát ngay chân núi Cô Tiên. Từ đây, có thể nhìn thấy Hòn Rùa, Hòn Yến, Hòn Chồng, xa xa là cáp treo sang Vinpearl Land.

Biển nước trong xanh, sạch sẽ, thoai thoải, lội được ra xa khoảng 200m. Bãi tắm lúc này vắng người, không có khách du lịch, chỉ có tốp thanh niên địa phương đang tắm. Nhóm chúng tôi tha hồ vẫy vùng, tha hồ tạo dáng chụp hình thỏa thích. Xem hình chắc Linh Ba Làng thèm lắm!

Tắm xong, về nhà đã thấy chị Bài dọn sẵn giữa sân một bàn ghẹ luộc bốc khói nghi ngút, mùi thơm béo ngậy rất hấp dẫn. Chà! Tắm biển lên, bụng đang đói mà nhậu món này thì quả là tuyệt! Lôi bầu rượu ra, mỗi người một cút. Ngửa mặt lên trời khà một tiếng. Đã ơi là đã! Sơn ‘dở hơi’ đòi dựng 3 lều. Cha Phương bảo: “Còn phải đi tiếp con ạ!”.

Vâng! Thế là lại phải đi tiếp. Trước khi lên đường, anh em cũng không quên đến đúng cái nới Linh Ba Làng… đái khi xưa để anh em tập trung đái ngay chỗ ấy. Thế mới là… Tình !!!

Chiếc Everest lại chuyển bánh hướng về Cam Ranh.

(Còn tiếp)